Thứ Sáu, 30 tháng 1, 2015

DẤU CHÂN TÌNH HẸN - Thơ : Đào Tuấn Phong - Phổ nhạc : HẢI ANH

DẤU CHÂN TÌNH HẸN
Thơ : Đào Tuấn Phong
Phổ nhạc,hoà âm,làm clíp và thể hiện : HẢI ANH
Anh muốn nói bao lời yêu nồng cháy,
Đã một thời hoang dại gót chân son,
Bến hồng hoa chưa thắm nụ vẫn còn,
Đời rêu phủ đá mòn tình ghi dấu.
Dốc thời gian trái tim hồng nương náo,
Đá kia mòn giông bão chẳng hề tan,
Đêm bâng khuâng con nước rẽ đôi đàng,
Hoàng hôn phủ biển ngàn con sóng gọi.
Anh mãi si từng lời yêu chưa nói,
Sông ân tình dõi bóng ngược thời gian,
Đời dâu bể nên tình cũng trái ngang,
Lời yêu cũ vội vàng xa lối mộng.
Có là gì ảnh hình đơn chiếc bóng,
Vị môi nồng lắng đọng trái sầu đông,
Tình đôi ta con nước rẽ đôi dòng,
Để phù dung chất chồng trong sâu lắng.
Anh mãi ôm ảnh hình bên sầu nặng,
Chiếc lá vàng tĩnh lặng bước sang thu,
Cơn mưa chiều gội tan những mịt mù,
Còn yêu mãi cho dù ngày tháng vội.
Em có nghe giọt thời gian réo gọi ?
Cơn mê nào quyện đôi bóng kề chung,
Dù trong mơ anh yêu mãi khôn cùng,
Tình em đó ... ngập khung trời hoa mộng .